Chương trình ESG Startup Bootcamp cho các startup trong lĩnh vực Greentech và Kinh Tế Xanh. Tìm hiểu thêm.

HomeSốngSự sụp đổ của người trưởng thành bắt đầu từ việc phải đi vay tiền

Sự sụp đổ của người trưởng thành bắt đầu từ việc phải đi vay tiền

“Sự sụp đổ của người trưởng thành bắt đầu từ việc phải đi vay tiền”. Trong cuộc sống có rất nhiều người thuộc vào hàng những người “không hiểu tiền bay đâu mất tiêu”, cả tháng vất vả làm việc, ngoảnh đi ngoảnh lại vẫn không có một xu nào dính túi, tài khoản ngân hàng ít đến đáng thương.

D, lúc trẻ luôn rất hào phóng, làm bao nhiêu tiêu bấy nhiêu, cho rằng tiền làm ra là để tiêu thì mới có giá trị, tiêu hết rồi mới kiếm lại được, không tiết kiệm được là bao. Vì vậy, dù đi làm đã rất nhiều năm, nhưng cuối cùng vẫn hai bàn tay trắng.

Người xưa nói ” trời có gió bão không dự đoán được”. Đợt vừa rồi, ba của D, cảm thấy không khỏe, phải vào bệnh viện. D. Vì tiền thuốc thang của ba mà sầu não thất thần. Cuối cùng chỉ đành vét hết số tiền mình có rồi đi vay mượn họ hàng cho qua ải này.

Nhưng thường thì lúc vay mượn tiền mới là lúc nhìn rõ một người nhất. Không ít người tìm đủ mọi lí do để từ chối anh, may mà vẫn còn một người bạn thân lâu năm cho D. mượn tiền, giúp anh vượt qua khó khăn.

Còn D. cuối cùng cũng đã hiểu cái gọi là bạn bè thực sự. Càng hiểu rõ hơn rằng chỉ khi có tiền tiết kiệm, cuộc sống mới được bảo hiểm. Đến lúc này hối hận lúc trẻ không hiểu chuyện, chỉ biết ăn chơi hưởng thụ, mà không nghĩ tới những lúc đột xuất cần tới tiền thì cũng đã muộn.

Vì vậy, bước vào tuổi trung niên, bạn quả thực cần cho mình một tài khoản tiết kiệm, nếu không sẽ trở tay không kịp khi những chuyện không hay xảy đến. Tiền tiết kiệm mới là thứ bảo hiểm thiết thực nhất của cuộc đời.

Share:

Leave A Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

You May Also Like

Tỷ phú Charlie Munger cho rằng: “Biết những gì bạn không biết quan trọng hơn là thông minh”, biết chấp...
Rất nhiều buổi họp bạn cũ đang dần trở thành một nơi để so sánh, khoe mẽ, chẳng có chút...